DS34B.TK Diễn đàn lớp Dân Sự 34B ĐH Luật TPHCM
CHÀO MỪNG BẠN ĐẾN VỚI FORUM LỚP DÂN SỰ 34B TRƯỞNG ĐẠI HỌC LUẬT TPHCM
DS34B.TK Diễn đàn lớp Dân Sự 34B ĐH Luật TPHCM
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

DS34B.TK Diễn đàn lớp Dân Sự 34B ĐH Luật TPHCM


 
Trang ChínhTrang Chính  PortalPortal  GalleryGallery  Latest imagesLatest images  Tìm kiếmTìm kiếm  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  
Đăng Nhập
Tên truy cập:
Mật khẩu:
Đăng nhập tự động mỗi khi truy cập: 
:: Quên mật khẩu
Latest topics
» Phần mềm học 3000 từ vựng tiếng anh thông dụng nhất - 100% Hiệu Quả
  HUYNH ĐỆ Icon_minitimeby thongpro31 Sat May 16, 2015 2:03 pm

» Cơ hội để sinh viên khoá sau tiếp tục sử dụng diễn đàn
  HUYNH ĐỆ Icon_minitimeby Admin Sun Mar 16, 2014 10:59 pm

» Sài Gòn Web Đẹp - Chuyên cung cấp sỉ lẻ Smart phone và thiết kế website trọn gói cho cá nhân, doanh nghiệp và tổ chức với giá siêu rẻ
  HUYNH ĐỆ Icon_minitimeby Admin Fri Sep 13, 2013 10:17 am

» Thông báo về lễ tốt nghiệp
  HUYNH ĐỆ Icon_minitimeby Admin Wed Aug 28, 2013 2:29 pm

» Thông báo tuyển chuyên viên luật tại Quảng Ngãi
  HUYNH ĐỆ Icon_minitimeby Admin Wed Aug 28, 2013 2:22 pm

» Chủ đề: THẺ VISA TRẢ TRƯỚC (PREPAID CARD)
  HUYNH ĐỆ Icon_minitimeby kaka Sun Aug 25, 2013 6:19 pm

» Quy trình tổ chức Lễ bế giảng và trao bằng tốt nghiệp cho sinh viên hệ chính quy
  HUYNH ĐỆ Icon_minitimeby ronaldo Sun Aug 25, 2013 12:24 pm

» Tuyển cộng tác viên đăng tin quảng cáo làm việc tại nhà
  HUYNH ĐỆ Icon_minitimeby ronaldo Sun Aug 25, 2013 12:24 pm

» Chủ đề: THẺ VISA TRẢ TRƯỚC (PREPAID CARD)
  HUYNH ĐỆ Icon_minitimeby ronaldo Sun Aug 25, 2013 12:21 pm

» Nghị quyết mới môn LTTDS
  HUYNH ĐỆ Icon_minitimeby Ngo Tam Sat Jun 29, 2013 11:27 pm

» THÔNG BÁO VỀ LỊCH ÔN TẬP VÀ THI TỐT NGHIỆP
  HUYNH ĐỆ Icon_minitimeby Admin Thu Jun 27, 2013 11:32 am

» Điểm bộ phận TTHS
  HUYNH ĐỆ Icon_minitimeby Admin Thu Apr 25, 2013 7:48 pm

» Về đề thi môn TTHS (Mới nhất)
  HUYNH ĐỆ Icon_minitimeby Admin Mon Apr 08, 2013 10:48 pm

» Nhanh tay click - ăn cháo sạch dài lâu
  HUYNH ĐỆ Icon_minitimeby 4TCenter Fri Mar 29, 2013 2:55 pm

» Ôn tập TTHC
  HUYNH ĐỆ Icon_minitimeby Admin Thu Mar 28, 2013 7:15 pm

Monthly Hot Music

Top posters
kaka
  HUYNH ĐỆ Poll_left  HUYNH ĐỆ Poll_center  HUYNH ĐỆ Poll_right 
ronaldo
  HUYNH ĐỆ Poll_left  HUYNH ĐỆ Poll_center  HUYNH ĐỆ Poll_right 
Admin
  HUYNH ĐỆ Poll_left  HUYNH ĐỆ Poll_center  HUYNH ĐỆ Poll_right 
hoàngngấn
  HUYNH ĐỆ Poll_left  HUYNH ĐỆ Poll_center  HUYNH ĐỆ Poll_right 
EnbacMIG
  HUYNH ĐỆ Poll_left  HUYNH ĐỆ Poll_center  HUYNH ĐỆ Poll_right 
MoonQn307
  HUYNH ĐỆ Poll_left  HUYNH ĐỆ Poll_center  HUYNH ĐỆ Poll_right 
darkcrystal_hongxuan
  HUYNH ĐỆ Poll_left  HUYNH ĐỆ Poll_center  HUYNH ĐỆ Poll_right 
heomoiden
  HUYNH ĐỆ Poll_left  HUYNH ĐỆ Poll_center  HUYNH ĐỆ Poll_right 
thuha_qt
  HUYNH ĐỆ Poll_left  HUYNH ĐỆ Poll_center  HUYNH ĐỆ Poll_right 
vanlinh
  HUYNH ĐỆ Poll_left  HUYNH ĐỆ Poll_center  HUYNH ĐỆ Poll_right 
Advertisements
Lượt truy cập
thiết kế website giá rẻ Smart phone giá sốc
SEO website 
Liên kết
April 2024
MonTueWedThuFriSatSun
1234567
891011121314
15161718192021
22232425262728
2930     
CalendarCalendar

 

  HUYNH ĐỆ

Go down 
Tác giảThông điệp
ronaldo
Forum VIP
Forum VIP



Tổng số bài gửi : 413
Points : 5180
Thanks : 7
Join date : 14/08/2011

  HUYNH ĐỆ Empty
Bài gửiTiêu đề: HUYNH ĐỆ     HUYNH ĐỆ Icon_minitimeMon Nov 28, 2011 12:14 am

1.
Lúc nó ra đời, kế hoạch hóa gia đình quản rất ngặt, trong thôn chỉ có
hai nhà có em bé. Một nhà nếu không trốn đi vùng khác thì bị phạt tiền,
mỗi nó đường đường chính chính oe oe chào đời làm con cưng. Không phải
vì nhà nó có quyền có thế mà là vì anh trai nó vốn mang bệnh não bẩm
sinh, dân gian gọi là bệnh đần.

Mẹ nó cầm cây roi trên tay dọa
anh nó: “Vĩnh viễn không được lại gần em nghe chưa”. Vì sợ anh làm hại
nó nên mẹ cấm anh vào phòng của nó. Đến nỗi ăn cơm cũng bắt anh ấy ăn
một mình trong căn phòng nhỏ. Anh hay lén lút ngồi xổm bên ngoài khung
cửa sổ nhìn trộm nó, thấy em trai là anh sung sướng cười, nước bọt theo
khóe miệng chảy xuống...

Thật tình lúc nhỏ anh trai cũng được
cưng lắm, đến khi những đứa trẻ cùng tuổi tập nói tập đi thì anh nó vẫn
ngốc dại, không mở miệng nói được từ nào. Khám bệnh xong mới biết anh nó
bị bệnh não bẩm sinh. Ông bà nội trút hết thất vọng và uất ức lên đầu
bố mẹ nó, mẹ nó đem hết oan ức đổ lên đầu anh nó, hễ gặp một chuyện nhỏ
là anh nó phải chịu một trận mưa roi.

Có lúc mẹ ôm nó phơi
nắng trong vườn, anh nó cẩn thận mon men đến gần, thích quá anh đưa tay
sờ lên má nó. Mẹ nó như sợ một bệnh dịch gì vội bồng nó đi chỗ khác,
mắng nhiếc anh nó: “Không được lại gần em, mày muốn truyền bệnh cho em
à?”.

Một lần, mẹ không có nhà. Từ xa, anh ngắm mợ bồng nó trên
tay, vẫn là cười ngốc thôi. Mợ xót lòng, vẫy tay gọi: “Đến đây cầm tay
em một tí này”. Anh nó vội trốn đi, miệng lắp bắp nói liên tục không rõ:
“Không... không cầm... truyền bệnh, truyền bệnh”.

Hôm đó mợ khóc òa, anh nó đưa tay lên lau nước mắt cho mợ, vẫn là cười ngốc thôi.

2. Nó lớn dần, đang thời tập nói. Mấy lần nó huơ tay lên, bò tới phía
anh. Anh nó mừng quá nhảy cẫng lên. Mẹ nó tới kịp, vội vội vàng vàng
bồng nó đi chỗ khác.

Nhìn những đứa trẻ khác mút kem que, anh
nó liếm môi, cảm thấy nóng và khát lắm. Bọn nhóc nói nếu anh chịu làm
chó tụi nó sẽ cho kem. Anh nó làm chó bò trên đất, nhưng bọn nhóc quỵt
kem và cười ầm lên. Bằng một động tác nhanh gọn, anh nó nhổm người lên,
như điên dại cướp lấy que kem. Bọn nhóc sợ quá khóc rống. Anh nó cầm
chiến lợi phẩm chạy về nhà, không biết rằng trên đường que kem tan dần,
tan dần. Về đến nhà kem chỉ còn một miếng nhỏ tội nghiệp mà thôi. Nó
đang chơi ở vườn sau, nhân lúc mẹ không để ý, anh đem kem đến trước mặt
nó và nói: “Ăn... ăn... em ăn đi”.

Mẹ nó thấy anh cầm cái que
như đang ra hiệu gì đấy, vội chạy đến xô anh ngã nhoài ra đất, que kem
lấm lem đầy đất, anh nó ngẩn người nhìn một lúc lâu rồi ngoác miệng
khóc.

Nó biết nói nhưng chưa từng gọi một tiếng anh. Anh nó hi
vọng mình có thể như bao người anh khác được em trai là nó gọi một
tiếng anh. Vì vậy lúc nó đang đùa nghịch ở sân sau, anh đứng phía ngoài
xa ba mét, lấy hết sức hét: “Anh, anh”. Anh muốn nó nghe thấy sẽ học
được cách gọi anh. Một lần anh đang cố gắng hét thật to, mẹ mắng nhiếc
anh và đuổi đi chỗ khác chơi. Lúc đó nó ngước mắt lên nhìn anh, đột
nhiên gọi thật rõ một tiếng: “Anh”.

Anh nó chưa bao giờ vui
như thế, hoa chân múa tay, bỗng nhiên chạy đến ôm nó thật chặt, nước mắt
nước mũi tèm lem đầy vai áo nó.

3. Từ nhỏ nó đã bị người ta gọi là “em thằng ngốc”. Lớn lên, nó ghét cách gọi này. Bởi vậy nó luôn mặc cảm và hận ghét anh nó.

Một lần, cũng vì chính cách gọi này mà nó bị người ta đánh. Nó bị lũ
bạn đè lên người. Bỗng nhiên lũ bạn bị ai đó nhấc lên - là anh trai nó.

Nó chưa bao giờ thấy anh nó mạnh mẽ như thế, nhấc bổng cả lũ bạn nó
lên, quật ngã chúng ra đất. Lũ bạn vừa khóc vừa thét đau. Nó thấy sợ,
rắc rối rồi, bố chắc chắn sẽ phạt nó. Phút ấy nó hận mẹ tận xương tủy vì
sao lại sinh cho nó một ông anh trai đần độn như thế. Nó dùng hết sức
đẩy anh trai ra, hét rằng: “Ai bảo anh quản chuyện người khác, anh là
thằng ngốc”. Anh nó ngã ra đất, thẫn thờ nhìn theo bóng nó khuất xa dần.


Hôm đó, bố bắt hai anh em quỳ ra đất rồi dùng roi mây quất
tới tấp. Anh bò lên người nó, run rẩy nói: “Đánh... đánh con, đừng đánh
em”.

Mấy hôm sau mẹ mang kẹo từ thành phố về, chia cho nó tám
viên, anh nó ba viên. Không chỉ là chia kẹo, những lần khác anh nó vẫn
chịu vậy. Sáng sớm, anh đứng sau cửa gương đợi nó đi ra, xòe bàn tay có
hai viên kẹo. Nó lờ đi, coi như không thấy gì. Anh nó lại chạy đến trước
mặt, xòe bàn tay có ba viên kẹo và nói: “Ăn... ăn, em ăn đi”.

Không biết vì sao lần này nó đột nhiên không cần, anh nó chạy theo quấn
quýt cả chân, không nói lời nào, nhét cả ba viên kẹo vào mồm nó.

Lúc kẹo trôi qua khỏi họng, nó thấy rõ mắt anh trai đẫm nước mắt.

4. Cầm giấy trúng tuyển vào đại học, bố mẹ rất mừng, anh trai nó cũng
vui lây. Thật ra anh nó không hiểu đại học là gì, nhưng biết rằng em
trai đỗ đại học mang vinh hạnh đến cho cả nhà và cũng không ai gọi mình
là thằng ngốc nữa.

Trước đêm nó lên thành phố nhập học, anh
vẫn không vào phòng nó, chỉ đứng ngoài cửa sổ và đưa cho nó một bọc vải,
mở ra thấy vài bộ áo quần mới. Đều là của mợ cho hai anh em nó hoặc là
bà cô ở thành phố gửi tặng. Thì ra mấy năm qua anh nó chưa hề mặc áo
quần mới. Bởi mẹ không để ý đến nên anh giấu đi. Lúc đó, nó phát hiện áo
trên người anh đã cũ mèm, rách vài chỗ, chiếc quần ngắn lên tận mắt cá
chân, nom thật tội nghiệp. Mũi nó cay cay, bao nhiêu năm qua ngoài sự
ghét bỏ, hận thù nó có cho anh cái gì đâu.

Anh nó vẫn cười
ngốc thôi, có điều trong mắt đầy hi vọng, nó không biết đó là hi vọng
gì. Mặc dù anh không biết nó đã cao lên rất nhiều, không biết áo quần ấy
đã đến lúc lỗi thời không thể chưng diện đi ra phố được nữa nhưng nó
vẫn khoác mặc vào, xoay tới xoay lui giả bộ vui mừng ríu rít hỏi anh:
“Đẹp không? Có hợp không?”. Anh nó gật đầu, ngoác miệng cười.


Nó viết lên giấy hai chữ “huynh đệ” rồi chỉ cho anh chữ này là huynh,
chữ này là đệ, huynh là anh, đệ là em. Huynh đệ có nghĩa là có anh rồi
mới có em, không có anh thì không có em. Hôm đó, anh nó lại đọc ngược
thành “đệ huynh”. Lúc lên đường nó khóc, anh nói rằng trong lòng anh nó
là số 1, không có nó thì không có anh.

5. Nói đến đời sống đại học, nó thấy rất thú vị, nhiều điều mới mẻ, dường như nó quên mất người anh trai nơi quê nhà.

Lần nọ mẹ đi gọi điện thoại cho nó, anh đi theo đến bưu điện. Mẹ nói
rất nhiều, cả tiếng đồng hồ rồi bảo với nó: “Nói chuyện với anh con mấy
câu này”. Anh tiếp điện thoại, đợi thật lâu không nghe tiếng gì cả, mẹ
nói rằng: “Thôi cúp máy đi, anh con khóc rồi, anh con chỉ lên ngực ý nói
rằng nhớ con đó”.

Nó vốn muốn nói mẹ đưa điện thoại lại cho
anh trai để nói với anh rằng: “Đợi em về sẽ dạy anh học chữ, sẽ mua cho
anh những kẹo bánh mà chỉ ở thành phố mới có, đem về cho anh thật nhiều
quà”. Nhưng nó không mở nổi miệng và cúp điện thoại. Chỉ vì nó không
muốn bạn cùng phòng biết nó có một anh trai bị bệnh não bẩm sinh, một
anh trai đần độn.

Hè đến, nó về nhà, trên xe ăn một viên kẹo,
bỗng nhiên nhớ lại anh từng nhét kẹo vào miệng nó, kẹo ở trong miệng
nhưng lòng nó đắng nghét.
Lần đầu tiên về đến nhà, nó hét thật to:
“Anh, anh ơi. Em đã về, xem em mang gì về cho anh này”. Thế nhưng không
có tiếng cười ngốc của anh nó nữa, không có bóng ông anh gần 30 tuổi đời
còn mặc quần ngắn đến mắt cá chân nữa.

Bố mẹ nước mắt đầm
đìa, nói với nó rằng: “Một tháng trước, anh con lao xuống sông cứu một
đứa bé, anh không biết bơi. Đứa bé đó được cứu sống nhưng anh con không
lên nữa”. Bố mẹ nó úp mặt khóc...

Một mình đứng bên dòng sông,
ký ức về anh chợt ùa về tha thiết. Nó rút trong túi một tờ giấy có viết
hai chữ “huynh đệ”. Đó là chữ của nó, phía dưới là chữ méo xẹo của anh
nó. Nó có thể nhận ra anh nó viết “đệ huynh”...
Về Đầu Trang Go down
 
HUYNH ĐỆ
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
DS34B.TK Diễn đàn lớp Dân Sự 34B ĐH Luật TPHCM  :: GIẢI TRÍ :: SOUP FOR SOUL-
Chuyển đến